Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013
DƯỚI NẮNG MỘT NGÀN HOA ...
Cánh đồng hoa ở từ miền xa lắm
Mà cái hồn đang hiện ở nơi đây
Buổi mai trời trong cơn gió hây hây
Và ánh nắng vàng bay rơi từng giọt
Ta bất giác dùng âm vần châu ngọc
Để thả hương theo gió buổi giao mùa
Đài hoa ơi ! mường tượng ánh sao rua
Cái mầu trắng thanh cao mà tỏa ngát
Nhụy mầu tím như từ trong khúc hát
Cứ ảo mờ trong nắng gió bình minh
Giữa ngút ngàn của cuộc sống phiêu sinh
Mà lắng động xiết bao là chân lý
Một thềm phẳng cũng vô cùng kiều mị
Phớt nắng mai như dòng chảy trân châu
Dưới trời xanh mây trắng mỏng cơ cầu
Mà tàng chứa bao nhiêu là âm hưởng
Trong lặng thinh kéo chiều dài vô lượng
Đã hồi âm cho biết mấy tâm hồn
Tàng cây vươn chút nắng nhẹ vuông tròn
Cho lãng tử những tư duy lãng mạn
Như là núi cái mầu xanh lãng đãng
Đã trở thành rào chắn của ngàn hoa
Trong tầm nhìn nơi ấy rất vời xa
Mà rưng rức tâm hồn như bên cạnh
Dường đã có chút hơi thu khẽ lạnh
Làm họa hoằn cảnh trí buốt men hương
Ta ghi theo khoảnh khắc của cung đường
Dòng tơ liễu theo mây về viễn cảnh .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]