Thứ Ba, 24 tháng 12, 2013
THÁC DAK G' LUN - TÂY NGUYÊN .
Ta muốn vẽ đường bay bằng ngôn ngữ
Để tình thơ vào tọa độ muôn đời
Quê hương này đẹp quá Việt Nam ơi !
Và diễm ảo như cầu vồng bảy sắc
Đây tú cảnh hiện dần ra trước mắt
Dưới tầm nhìn bung vỡ vị men say
Đang dường nghe tiếng ngọc vỡ cung mây
Làm rả rích tâm hồn trong lay động
Dòng nước đổ từ trên cao vang vọng
Theo dòng trôi một dải lụa ngân hà
Ánh nắng vàng sương khói điểm gấm hoa
Cho rừng núi những sắc mầu ngà ngọc
Mầu xanh non dễ chừng như gạn lọc
Dáng cây mềm thẳng đứng nhẹ qua sương
Lặng lẽ siêu nhiên ở giữa vô thường
Đang níu kéo đẹp chân dung hoằng hóa
Không dừng được trên bước đường khám phá
Dấu thăng trầm mang vóc dáng liêu trai
Mòn đôi chân bạc phếch nắng quan hoài
Thêm âm vọng cho ngôn từ bay bổng
Ta gác bỏ truân chuyên trong cuộc sống
Song hành nhau gõ nhịp gió chân trời
Để tự tình nồng ấm giữa vành môi
Bằng hương vị giao mùa thơ dã ngoại
Ngôn ngữ giản chi sắc mầu huyền thoại
Là quê hương lắng đọng biết bao nguồn
Mỗi lần đi như cơn gió qua truông
Man mác miệt mài vo tròn thi tứ ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]