Thứ Năm, 26 tháng 12, 2013
NẮNG TRÊN VÙNG XA LẮM ...
Sự hiện diện như là điều huyền diệu
Mãi âm thầm theo dòng chảy ngàn năm
Sự tồn sinh như định luật dâu tằm
Cho vùng đất bây giờ chưa hoằng hóa
Cái phồn thực không phải là tất cả
Mà còn bao nhiêu nữa mãi đơn sơ
Mà cạn nguồn là thành những đường tơ
Khoan nhặt dệt vào tiềm năng du lãm
Ở nơi đây phong trần pha sắc xám
Nắng vàng reo mỗi gót bước du hành
Những thân cây trong nắng cứ đan thanh
Thân cao vút lưng trời vây tàng lá
Cây bao báp - thuở không còn xa lạ
Đứng bên dòng nước chảy hẹp dòng kênh
Trời vẫn xanh mây vẫn trắng nói lên
Bầu không khí chưa bao giờ ô nhiễm
Cây cỏ hoang vu chen mầu tim tím
Của loài hoa chưa biết đến bao giờ
Mầu vàng soi của cái nắng rong mơ
Ở tít tắp một chân trời ngút gió
Thảng hoặc ngày nao trở về nơi đó
Những bàn chân du lữ sẽ êm đềm
Đi theo dòng kinh hẹp rộn ràng tim
Ma - Đa - Gác - Ca thêm kỳ ảo
Cái nắng nơi đây phai nhòa sắc áo
Mà tự tình phong tống một đường bay
Để một lần ngụp lặn giữa men say
Trên chốn ấy ghi thêm vào tình sử .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]