Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2013
MỘT NẮNG HAI SƯƠNG ...
Vóc dáng của trăm năm trong tần tảo
Sau lũy tre làng trầm mặc âm thầm
Mà chiều dài văn học đã hồi âm
Quang và gánh tắm hai sương một nắng
Tiếng võng đêm khuya lời ru văng vẳng
Bên ướt mẹ nằm bên ráo con lăn
Cũng liễu tơ cũng lụa dải cung Hằng
Để chiếc nón cần cù ôm mái tóc
Hình bóng này là đường ngang nét dọc
Trên bản đồ chữ S buổi tồn sinh
Sự cần lao khép kín một lộ trình
Từ cái thuở đạp đôi chân trên sóng
Những đường cong lặng thầm mà điệp mộng
Cắt nền trời vẫn diễm lệ phong thu
Cành thông rơi lãng đãng sự hư phù
Của danh họa đang trong kỳ bắc Tống
Bờ đê cao thẳm mầu đen dao động
Nghe như từng nhịp thở gót chân sen
Đều đặn bay trong gió mỗi lần hằn
Như khúc hát của xa xôi lời mẹ
Quê của Việt muôn đời âu cũng thế
Khó phai mờ những đường nét thiên thâu
Dẫu nhiêu khê hệ lụy với cơ cầu
Đang điểm xuyết thêm kho tàng văn hiến
Như huyền thoại thuở Chương Đài liễu truyện
Như vân mồng bay bóng dáng tà huy
Mái tóc bay trong ấy cứ vân vi
Từng sợi chảy hương thầm thơm nếp áo
Dệt gấm vóc cho tròn thêm diện mạo
Tiên Rồng ơi ! ngã rẽ đã phân kỳ
Mà âm thầm nhuần nhuyễn gót chân đi
Vang điệp khúc hoài thai trăm trứng Mẹ .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]