Thứ Tư, 25 tháng 12, 2013
NẮNG SOI THỀM ĐÁ CỔ ...
Từ cái thuở hành tinh còn khối lửa
Dòng dung nham nguội lạnh kết hình hài
Chỉ dệt đan giữa giấc ngủ liêu trai
Mới trọn vẹn dưới tầm nhìn ngoại cảnh
Nắng từng giọt như reo lên lanh lảnh
Để chan hòa cho khắp cả không gian
Từng sợi tơ trong ấy đã hong vàng
Theo gió nhẹ - có mùi hương của nắng
Cây nhỏ thấp trên triền đang im lặng
Dưới bầu trời trong vắt gợn mây bông
Cứ trôi đi theo định luật phiêu bồng
Mà ngan ngát cái hình mầu trắng nuột
Sự yên nhiên như lặng thầm của Bụt
Đang hiền hòa chân chất giữa nguyên sơ
Sự chân như dường lấy được tay rờ
Trong giây phút không gian đang gạn lọc
Dù bước qua đá thềm đầy hiểm hóc
Vẫn khâm hoài cho bối cảnh tiên thiên
Đã liệt vào danh mục của công viên
Vào dòng chảy của tiềm năng du lịch
Thơ điểm danh những ngôn từ phân tích
Để so tơ chọn lọc giữa phân ngôi
Bờ cỏ cao dừng gót để dáng ngồi
Giờ yên tĩnh nghe chút lòng xao xuyến .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]