Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013
TUYẾT RƠI BÊN THỀM NHỚ ...
Nắng nhạt mùa đông ấm khoảng trời
Đang làm đẹp dáng tuyết đang rơi
Mà trầm tư xuống mầu nhân ảnh
Trong một không gian gió mượn lời
Qua ngọn U- Ran mấy chặng đường
Nhạt nhòa trong ấy những tơ vương
Cái mầu trắng tuyết lòng xao xuyến
Rừng lá kim giờ bao luyến thương
Mầu trắng âm thầm buổi tuyết pha
Như dường quen thuộc những chiều Nga
Đi trên nẻo vắng nhìn quê mẹ
Một chút tư duy phong cảnh nhà
Giờ đứng nghe lòng bao nhớ nhung
Trên miền Tây Bắc cảnh lai trùng
Bậc thang ruộng tuyết vây mầu trắng
Dưới nắng đông mùa bóng nhuộm thung
Những nóc nhà đang gợn lượn tôn
Hanh hao trong nắng đỉnh chon von
Lặng thầm mà rất là phong nhụy
Như của ngày nao cứ mãi còn ...
Hai bóng cún vàng đứng ngạc nhiên
Bóng soi trên tuyết rất ngoan hiền
Dễ thương biết mấy trong hoang lạnh
Rơi rớt vào đây mặn nghiệp duyên
Nghiệt ngã nhưng mà thấm cảm quan
Như tơ như sợi dệt cung đàn
Ngày xưa nơi của miền xa ấy
Nay ở quê mình trong chứa chan
Ngày ấy trời Âu nay ở đây
Tuyết soi bóng cũ những vơi đầy
Bao nhiêu hệ lụy và bao nhớ
Lạnh gió đông mà ấm nắm tay .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]