Thứ Ba, 10 tháng 12, 2013
CON ĐƯỜNG VÀO BẢN MỘC CHÂU ...
Trắng bóng mây bay ở cuối trời
Mầu xanh như thể tím xa khơi
Cho ta mãi nhớ mầu nhân ảnh
Quan tái đường về mấy khúc nôi
Ngọn núi nằm xa chắn nẻo đường
Lặng thầm phong tống cỏ cây vươn
Chiêm bao cũng chỉ liêu trai lúc
Ở đấy đang tròn nhịp vó cương
Và sắc dã quỳ lốm đốm khai
Hanh hao trong nắng nhẹ - buông dài
Phải chăng tiếng thở trong đoài đoạn
Từ thuở nào đây cứ lạc loài ?
Mầu đất dung nham buổi cạn nguồn
Phân ngôi lối rẽ cuối đường truông
Vẫn không có bóng người qua lại
Để nắng hong lên sắc thẹn thuồng
Nét bút ghi lên những tứ này
Bản làng lẫn khuất ở đâu đây
Chỉ nghe trong gió hơi đồng vọng
Âm khúc tù và dao sắc mây .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]