Thứ Hai, 23 tháng 12, 2013
CUỘC SỐNG AN BÌNH TRÊN SÔNG ...
Ta ở mùa đông mà không thấy lạnh
Vi chưng nồng ấm giữa cuộc tình thơ
Phước hạnh dường như lấy được tay rờ
Trên thượng nguồn dòng sông Thu huyền thoại
Cứ trong sáng giọt pha lê ngời chói
Mang hình trong của bảy sắc Cầu vồng
Thơ này là tiếng hát của dòng sông
Có điệp khúc nốt phong dao xứ Quảng
Dãy Trường Sơn ở dưới mây sắc xám
Mang hình hài sương khói của ngày đông
Bóng tre rung rinh theo gió ôm đồng
Bên bờ cát mang phù sa sâm sẫm
Ghe chen chúc nằm yên neo sào cắm
Bản sắc tồn sinh từ ấy đến giờ
Sóng nước bồng bềnh đan dệt sợi tơ
Như nghe có tiếng lao xao đồng vọng
Sự yên tĩnh kéo dài thêm nhịp sống
Trong mơ hồ mà thảng hoặc thiền không
Cơn gió se se của lạnh mùa đông
Như cộng hưởng ngôn từ thơ ghép vận
Dù tất bật trong vòng xoay lận đận
Cũng khâm hoài cho giây phút phong yên
Gót bước nhàn du khắc phục trăm miền
Để lũy tiến cho tiếng thơ khởi sắc
Khép kín lại cái chu kỳ trầm mặc
Mỗi âm vần mang sắc thái hồn nhiên
Không nổi trôi vay mượn hòn viên
Mà thấm thía những từ chương Hàn , Mặc
Sông Thu ơi ! ngoảnh đầu về phương Bắc
Tạ ơn người trong dịp lễ NUEL
Quê hương nghèo xứ Quảng mãi không quên
Ta ghi lại cái tư duy thuở nọ .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]