Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013
MỘT VẾT CHÂN MỚI ...
Dấu khai phá còn đang mầu sắc mới
Sự an sinh hoằng hóa kể từng ngày
Đây là miền cực bắc giáp tầng mây
Và sương gió dặt dìu quanh năm tháng
Bước tiên phong dưới tầm nhìn khai sáng
Cho đường bay du lịch mở thênh thang
Tọa độ khoanh vùng chiếc vẩy giang san
Cứ mở rộng thêm chân trời gấm vóc
Ta đứng đây để nghe niềm mưa móc
Mối quan hoài theo tầng bậc dòng thơ
Bóng núi đằng xa còn phủ sương mờ
Dưới trời mây nhẹ trôi đi man mác
Cái lạnh se se cài trong khúc hát
Giữa xa gần giữa ẩn hiện hư không
Cho núi rừng lay tình khúc ấm nồng
Khi chân bước trên đỉnh cao lộng gió
Cây nguyên sinh thẫm mầu xanh thiên cổ
Từ đỉnh đồi thoai thoải xuống thung sâu
Tiếng động xa khơi dòng chảy nhiệm mầu
Tiếng lá trở hợp âm vào với núi
Bên vệ đường cây vươn cành cằn cỗi
Sau cái mùa lá rụng nhuộm thu phong
Đường nào qua cũng hình dáng cong cong
Ôm eo núi để kéo dài hướng lộ
Thoang thoảng mùi đất quê hương bày tỏ
Đá sỏi phơi lên khoe diện mạo chân dung
Mầu đỏ dung nham e lệ thẹn thùng
Lịch sử hình thành hành tinh trái đất
Ta hít thở không gian đang gạn lọc
Để căng tròn hai lá phổi buồng tim
Âm vận tình thơ không phải đi tìm
Đang bung vỡ trên đỉnh trời dấu ái
Mai lại về bên ngôi nhà quan tái
Dạ lữ phòng đầy ắp những hương thơ
Mùi vị phong sương dìu dịu ban sơ
Như sũng nặng bên bờ vai nếp áo
Đêm nằm nhìn trăng qua song kỳ ảo
Giao cảm nỗi niềm tâm sự giao bôi
Dặm liễu ngàn mai trắc trở xa xôi
Hương lửa ấm nồng đổi trao nồng ấm .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]