Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2013
CỘI NGUỒN QUÊ VIỆT ...
Như tiếng thở của muôn ngàn năm trước
Để vỡ bờ cho cuộc sống hôm nay
Hình ảnh làng quê một chút hương say
Dìu dặt mãi thời ca dao thành vận
Dù tất bật và muôn ngàn lận đận
Phút say lòng vẫn sũng gót chân đi
Hình ảnh thiết tha trong ấy từ khi
Không dáng liễu đài chương mà mộc mạc
Kết chuỗi lại tạo thành bao khúc hát
Mà cứ là chân chất với đơn sơ
Lãm thúy hiên chỉ có một bóng mờ
Vọng nguyệt các dễ chừng là xa thẳm
Giờ ở đó rặng núi kia xa lắm
Mờ hơi sương như một sự quan phòng
Ôm ấp ruộng đồng giềng mối ru rong
Rì rào tiếng lũy tre xanh trong gió
Bờ đê cao kéo vạch dài hoài cổ
Nhớ những ngày vang tiếng mõ cầm canh
Tiếng nước vỡ đê còn lại âm thanh
Chỉ đồng vọng trong Văn Đoàn Tự Lực
Ruộng non xanh đường bờ xanh rưng rức
Sự tảo tần giữ nước đợi mùa khô
Những bóng cây xanh lác đác phong hồ
Như đọng lại những dáng ngồi mùa hạ
Nền trời bay những bóng hình cò lả
Của thuở nào gởi gắm chút hương duyên
Trời nền xanh gờn gợn sợi mây chuyền
Đang kết chuỗi ngập đầy trời phong nhụy
Bóng nông dân trên bờ đê thiên lý
Cắt nền lên sự vội vã gian truân
Góp vào thơ cho sương khói đượm nhuần
Êm đềm của một ngày trên quê Việt
Sao cứ mặn trong lòng và tha thiết
Gởi mùi hương để cỏ nội hoa đồng
Dù rưng rưng mà dòng chữ hanh thông
Qua nét bút đưa về ngoài viễn xứ .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]