Thứ Năm, 26 tháng 12, 2013
SƯƠNG KHÓI NHUỘM QUAN HÀ ...
Con đường ấy đẹp lặng thầm diễm ảo
Hằn quanh co chan chứa xiết bao tình
Lối đi về rèm lãm thúy đài kinh
Cứ vằng vặc khói sương chân trời gió
Những quần cư mỏi mòn từ thuở nọ
Sự e dè lẩn khuất một dung nhan
Chút cỏ xanh vướng víu để đài trang
Cho diện mạo phất phơ mầu cổ tích
Hàng cây bách họa hoằn mà rả rích
Lối đi nhòa mầu sắc của thời gian
Đá sỏi cằn khô cổ lục tiềm tàng
Tiếng ngựa hí thuở Trường Chinh thập tự
Ở đỉnh cao mầu vàng cam tình sử
Vẽ đường ngôi cho thực tại nhân sinh
Vầng mây đen vũ tích kéo an bình
Như chuyển tiếp không gian mầu lụa sáng
Sự mờ ảo kéo chiều dài khuếch tán
Nét liêu trai càng lúc đẫm mơ hồ
Giây phút xao lòng trong gió vi lô
Chợt nhớ lại ngày xưa trên trang mục
Cái thuở còn Ngài Phao Lô đệ lục
Trên đường về Tòa Thánh đã qua đây
Bầu trời xanh ngàn cánh trắng chim bay
Bồ câu trắng sứ Thần cho an lạc
Dòng thời gian mặn nồng bao khúc hát
Lối đi vòng còn đó những thiết tha
Mà tựa hồ như là của hôm qua
Trong không khí vẫn còn nghe nồng ấm .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]