TRÚT LÁ TRỜI THU ... Thu mùa trút lá xưa xanh Mình còn nhớ lại - không anh ?- một ngày Ấm nồng tràn ngập vòng tay Nẻo đường lưu viễn men say tự giờ Lá vàng nhịp rụng vào thơ Không gian lặng giữa đôi bờ trao chia Gió thu đuổi bắt đầm đìa Chút hoang sơ tím mép bìa hoàng hôn Giữa say nhầu nát tâm hồn Giữa hương vị nhụy giữa dồn dập tim Phút giây dòng chảy lần tìm Cho hơi ấm đọng cánh chim giao mùa Cành cây trụi lá già nua Đang ươm ướp nụ se sua giữa này Ngập tràn mầu trắng ngàn mây Dáng thu vẫn đọng - cao bay cuộc tình Của không gian của riêng mình Mùa thu là của em anh tự giờ Mặn nồng biết mấy tình thơ Mỗi không gian nặng mỗi tờ hoa tiên Đầy trời là dáng thu duyên Vào thơ để ghép một thiên sử tình . |
Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]