BÌNH MINH MIỀN SÔNG NƯỚC ... Vàng cam nhuộm sáng hơi sương Ánh bình minh hé cuối đường trời đông Nhìn mà anh biết gì không ? Tự nhiên gót bước mà vòng tay trao Nghe như giây phút cuộn trào Giữa bày phong cảnh giữa vào buồng tim Ảo mờ lẫn với lặng im Dòng sông ngừng chảy đường chim hải hồ Những tầng bậc núi lô nhô In vào dòng nước điểm tô phù trầm Hàng cây thêu dệt xa xăm Đang len lén đọng dấu dằm thời gian Dòng trôi mãi rất khẽ khàng Lạc vào hơi gió âm vang mơ hồ Bóng con thuyền nhỏ vi lô Giữa dòng hư cấu bức đồ họa thơ Xa xôi nghe tiếng vỗ bờ Vào trong thềm núi hoen mờ đường ngôi Ánh bình minh xóa khúc nôi Như dường cắt nét dáng ngồi thiên thu Dệt đan hoa bướm hư phù Phút giây giao ngộ phong thu cuộc tình Êm đềm giữa cõi bình minh Nghe xao dòng chảy tự tình ghép thơ Cũng từng sợi nhỏ đường tơ Cứ vương vít mãi đôi bờ ngày xưa Anh có nghe tiếng mới vừa Ở trong vô thức thêu thùa gấm hoa Vào trong hơi ấm chan hòa Nhạc lòng ghép vận âm ba rộn ràng . |
Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]