Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013
BUỐT LẠNH TÂY HỒ ...
Gió lạnh Tây Hồ anh nhớ không ?
Qua nhiều sạng đạo để vào đông
Ngồi bên giao cảm hương nồng ấm
Nghe bụi sương bay lớp lớp chồng
Mặt nước đong đưa lượn sóng triều
Như đan như dệt lưới tương tiêu
Thầm thì xao xác khơi niềm cảm
Ghép vận tình thơ - tuổi xế chiều
Bên ấy sương loang chẳng thấy gì !
Mà nghe âm hưởng bước chân đi
Con rồng vẫn bước bàn chân đẹp
Từ thuở Thăng Long lắng bấc chì
Cành lá trĩu sương lạnh buốt sà
Họa hoằn trong gió gọi âm ba
Vào tim giao hưởng nguồn thơ mới
Gõ nhịp thời gian tứ mặn mà
Cái thú tay cầm - cần Lã Ông
Dù cho buốt lạnh của tơ đồng
Tài bồi dòng chảy vào suy tưởng
Mà đẹp thơ mình có phải không ?
Và gót tiêu thiều sáng Thủ đô
Dù dương trong gió đẹp Tây Hồ
Gót chân tao nhã đang hoa gấm
Anh ạ , mình như ghép họa đồ
Trong lạnh mà dường rất đắm say
Hồ Tây trầm mặc những vơi đầy
Trong em và cũng trong anh đã ...
Bắc nhịp tình thơ thỏa tháng ngày
Giây phút qua đi đọng ở hồn
Mĩ miều bóng dáng giữa hàn ôn
Hàng rào cọc sắt vòng tròn khép
Dòng chảy Tây Hồ mãi sắt son .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]