BỨC TƯỜNG NƯỚC ... Ánh nắng phớt cái mầu vàng thu muộn Lên cỏ cây hoa lá dệt khung trời Như thể là tiết tấu sợi tơ rơi Vào quê mẹ biết bao là lụa gấm Sự vàng vọt nắng tàn thu đầm ấm Chen vào hồn khắc khoải một tình thơ Chắp cánh nhàn du tròn trĩnh ước mơ Từ cung bậc đắp nền cho thang bậc Dù xa lắm giữa cạn nguồn tất bật Giữa thế đời giữa đồi núi rừng thiêng Vẫn ru rong gót bước đến trăm miền Để uống cạn hương ong ngà ngọc mật Dòng suối rơi như bức thành ẩn khuất Sợi tơ mềm song lãm thúy đài gương Vào dòng trôi trong vắt nối bờ Tương Loang ánh nắng chập chờn thêm kiều mị Thỏa thích đường mây nhạt nhòa thiên lý Xa lùi dần những bụi bậm rong rêu Cứ thênh thang vạch nối tiếp tơ thiều Cho đầy ắp cõi hồn thời giao cảm Và tắm gội nắng sương và bụi bám Để lữ phòng rộn rã nhạc mê ly Và vẳng nghe tiếng suối vọng từ khi Ngồi dưới bóng để giao bôi ghép vận ... |
Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]