Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013
KHÔ CẰN MÀ VẪN ĐẸP ...
Quê hương chỉ vậy sao mà ong óc
Ở bên lòng sự yêu mến vô cương
Dõi chân đi trên khắp những chặng đường
Không nhàm chán những sợi tơ hoa gấm
Gần cổ lai mắt nhòa và bước chậm
Nương bàn tay dâu bể của tình thơ
Để ru rong cùng liễu dặm mai bờ
Và ghép vận đầy trang thơ dạ lữ
Mầu đỏ bazan âm thầm tình tự
Đang hoằng khai sự mầu mỡ tồn sinh
Cỏ và cây giao hưởng giữa an bình
Trên đồi thấp như dường ru tơ nhạc
Tất cả bài thơ cộng thành khúc hát
Chuỗi ngày qua đầy ắp những hương tình
Dòng điện đi qua hiệu ứng lộ trình
Đã chuyển hóa cuộc đời nhiều khổ ải
Mây trắng đặc trong vòm trời dồn lại
Ướm hơi mưa cho mầu mỡ quê hương
Em cùng anh mái tóc nhuộm mầu sương
Cứ thấy trẻ phải không mùa giao cảm
Dù là nơi đan thanh mà diễm lãm
Sự chân quê tràn ngập ở tâm hồn
Chặng đường đi qua mấy nhịp hoàng hôn
Vẫn thấy đẹp Tiên Đồng và Ngọc Nữ
Trang thơ viết không e dè tư lự
Phơi bày ra từng giây phút lạc hoan
Cứ cài lên cho đầy ắp những trang
Sự thanh thoát mang chiều dài hạnh phúc .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]