THIẾU NỮ TRONG VƯỜN CÂY ... Nẻo đường quan tái bụi Tiền Giang Mỗi phút qua đi mỗi ngỡ ngàng Trái ngọt cây lành phơi nũng nịu Bóng người lẩn khuất sự đài trang Cô gái quê ơi ! rất diệu kỳ Trong vườn cây trái ấy từ khi ... Vành môi em đỏ mầu con gái Như muốn thơm nồng khắp lối đi Chiếc nón quê hương cũng lặng thầm Ôm tròn mái tóc tuổi cài trâm Dải quai tần tảo qua khung cửi Của mẹ ngày xưa đang bổng trầm Đôi mắt em là một lối riêng Mầu đen nai mở rất ngoan hiền Nụ cười tiềm ẩn vào trong ấy Một chút thôi mà - nét chính chuyên Và áo em xanh nõn một ngày Đường cong e lệ rắc hương say Cơ hồ là cả ru hồn mộng Đợi bóng trăng chiều của tối nay Trái đỏ thanh long rực nắng vườn Hướng về lối ấy để tơ vương Vô tình chờ gió hôn lên má Và để tương giao sự nõn nường Cánh tay chùng xuống một mầu xanh Như để giao thoa sợi chỉ mành Là nhánh là tầu hay là lá ? Dễ chừng chấm phá một mầu tranh . |
Thứ Hai, 11 tháng 11, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]