Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013
TRUNG NGẠN THU BỒN ...
Qua bao cơn bão hãi hùng ơi !
Giờ mới trong veo một dáng trời
Đỉnh núi Ngọc Linh đang rõ bóng
Mầu xanh thăm thẳm vọng xa khơi
Bóng mây gợn trắng lẳng lờ bay
Ở cuối trời kia để giải bày
Cùng với mầu xanh trong ngọc bích
Cơ hồ tiết tấu hết chiều nay
Dòng nước phù sa dìu dặt trôi
Như đang thở nhẹ kết từng hồi
Vào thềm cát trắng vào cây cỏ
Để ghép hai bờ thành một đôi
Hai bên làng xóm khuất mầu xanh
Im lặng như đan sợi chỉ mành
Vào hết phong quang vào nắng nhẹ
Ghép vào hỗn hợp đẹp mầu tranh
Mùa thu năm trước đứng nhau đây
Nhìn nước nhẹ đưa chuyển áng mây
Từ ở Trường Sơn về với biển
Ru rong trong ấy những vơi đầy
Thơ viết gởi về cho Quảng Nam
Để làm kỷ niệm buổi tơ tàm
Và cùng nhau để vào âm vận
Cho đẹp tình thơ vẹn chỉ cam .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]