BÓNG DỪA CHIỀU BIỂN MUỘN ... Ở nơi ấy tơ đàn ai dìu dặt Tóc dừa bay lay động rối đường tơ Yên tĩnh không gian lấy được tay rờ Sự trầm mặc trong quần cư cuộc sống Chiều liêu trai sắc vàng bay ảo mộng Cuối chân trời bảng lảng ánh tà huy Mây kéo phong du rưng rức thầm thì Vào khoảnh khắc lặng thầm mà vô tưởng Đường chân trời kéo ngang qua vô lượng Chia hai bờ thái cực cạn những đường trôi Không có gì từ ở rất xa xôi Nên tầm mắt hoằng khai vào thăm thẳm Nước dao động sợi tơ chùng lượn sóng Nhẹ lăn tăn làm vỡ vụn đài gương Giữa không gian chưa tắm gội bụi đường Vẫn ngan ngát tiếng tơ lòng dịu vợi Quê nghèo hẹp trăm năm nghe biển gọi Tiếng ầm ào vỗ nhịp đá Trường Sơn Mà như đang ngự trị ở trong hồn Cái tầm vóc của bóng hình văn học Quảng Bình ơi ! đã có lần trằn trọc Một hồn thơ gởi gấm một chân tình Giữa không gian còn mãi sự tồn sinh Ngọn bút lông mà trái tim hồn hậu Ta đứng đây giữa mùa không cất dấu Mối quan hoài cho phần đất địa linh Cứ vươn cao vươn mãi một bóng hình Vào biển lặng giữa mùa thu nắng muộn . |
Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]