THÁI BÌNH NGÀY NHẠT NẮNG ... Thái Bình đúng nghĩa một làng quê Giữa buổi giao thơ rẽ lối về Cái dáng quê nghèo mà thắm đượm Từng trang viết đẹp giữa hương mê Hanh hao cành lá chỉ mầu xanh Ôm gọn cư dân giữa lũy thành Tự cổ vẫn coi là giềng mối Êm đềm hơi hướm cuộc tồn sanh Đặc thù mái ngói uốn hình cong Bên bóng cây cao rọi xuống dòng Mặt nước trải dài loang loáng tảo Cạn nguồn lắng đọng sự thanh trong Gần như thể hiện sự bình yên Dưới buổi nắng phai đến cuối miền Mây kéo đầy trời mầu vũ tích Là đang nhuộm sắc điểm thiên nhiên Nhớ thương gởi trọn đến ngàn mây Chưa cuối mà coi đã đủ đầy Gót bước đi về trong ấp ủ Thái Bình diễm dáng giữa mê say Chặng đường rưng rức nợ cùng thơ Em với anh chung một mép bờ Cung bậc càng thêm vào rộn rã Vào bao dấu cộng sợi sương tơ . |
Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]