BÊN THỀM HỒNG LĨNH ... Chín chín ngọn trầm tư mầu Hồng Lĩnh Đang khói sương gọi ngan ngát chân trời Mây nhạt nhòa reo rắc sợi tơ rơi Để nét bút kéo dài thềm cẩm tú Dòng sông trôi quanh co mà hội tụ Lối đi về thuở ấy sáng văn chương Uốn khúc phù sa trù phú quê hương Những chiếc vẩy của Thăng Long muôn thuở Thảm thực vật luôn xanh mầu duyên nợ Đang hoằng khai theo nà cát nâu vàng Giữa êm đềm và giữa của miên man Một xóm nhỏ tự tình đang tha thiết Làn khói bay mầu xanh lam da diết Hương làng quê nhụy vị của cạn nguồn Con đường quê nho nhỏ lối qua truông Cũng tơ sợi mầu xanh non e lệ Cây hoang dại lặng thầm trong dâu bể Tự ngàn xưa dáng đứng của linh hồn Ruộng nước đan thanh từng khoảnh cỏn con Mà ăm ắp tơ mành qua nét bút Nhành sà xuống cánh tay thông quen thuộc Đã đi vào ngôn ngữ rặt hàn lâm Mà dòng trôi qua bao cuộc thăng trầm Cứ ngào ngạt mùi hương vào vạn cổ Ta hệ thống lời thơ vào đúng chỗ Để chân dung đẹp mãi một cơ ngơi Dù đơn sơ mà đã hết bao lời Cho dòng chảy quê hương càng đẹp mãi . |
Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]