Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2013
BÌNH MINH Ở RẺO CAO ...
Ánh bình minh diễm kiều từng giọt nắng
Và cơ hồ đỏm dáng lại tầng mây
Gió mơn man ru khúc nhạc vơi đầy
Làm rộn rã buồng tim theo gót bước
Dáng núi chập chùng từ ngàn năm trước
Vẫn kiêu kỳ phong thái của hàn lâm
Mờ ảo trong sương phiếu diễu phù trầm
Dệt đường nét cho bút lông thủy mặc
Trũng sương trắng trầm tư mà khoan nhặt
Chút quan hoài cho vạn bước chân xa
Và bên này loang loáng những mầu hoa
Mầu trắng , mầu hồng lung linh trong gió
Những bóng cây vươn mầu xanh nho nhỏ
Đang khẽ khàng trong hơi nước vân vi
Vầng triêu dương trên đỉnh ấy từ khi
Như quả trứng e dè và nũng nịu
Mộng ước trăm năm nâng tầm giai điệu
Mầu áo giao duyên nồng ấm đường cong
Một phút qua đi réo gọi vào lòng
Và tiết tấu vào âm vần son sắt
Hòa lẫn không gian tình thơ khuya khoắc
Hai mái đầu chung dệt một mầu sương
Du phiếm tháng năm tất cả cung đường
Giờ dừng lại bình minh hoa tam giác mạch .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]