GIỮA TRỜI BIỂN ... Đơn độc thuyền xuôi cuộc hải hành Trong thềm Côn Đảo nước rong xanh Cái mầu xanh mởn xanh non nõn Mà đậm ly tao đẹp liễu mành Đảo nhỏ ngoài xa cũng lẻ loi Nhấp nhô trong sóng bóng in soi Âm thầm như thuở còn hoang lạnh Chưa có bước chân đến rạch ròi Trời nặng mầu mây trắng ngút ngàn Một mầu trắng đục cuối quan san Cho tình thơ nặng vào ngàn sóng Một buổi về thăm tiếp chặng đàng Anh cũng nhìn ra ngợp bóng xanh Để cùng em hưởng cuộc bình sanh Giữa vùng biển gió ngồi trên sóng Côn Đảo đường về đợi mấy canh ? Ghép vận bài thơ cạnh mép thuyền Mái đầu sương bạc nặng tiền duyên Cài lên từng sợi tơ biền ngẫu Nghe gió ngàn khơi vọng ước nguyền Thở hít vào tim không khí trong Mặn nồng tròn trịa buổi thong dong Mở lòng trao gởi bao nhiêu tứ ? Âm vận tình thơ kéo thẳng dòng . |
Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]