Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013
NGÂM MÌNH TRONG SƯƠNG ...
Một buổi gót chân về phía Bắc
Ngỡ ngàng biết mấy buổi mù sương
Nắng trên cao ấy như hờn dỗi
Không xóa tầng mây kín nẻo đường
Chưa thể là sương chưa thể mây
Vương tơ càng nặng nếp vai gầy
Những ngày nghe lạnh trời Tây Bắc
Mà ấm vòng tay anh có hay ?
Ngọn núi trông dường Phú Sĩ sơn
Ngậm trong mầu trắng lớp bông vờn
Để trời im lặng lam mầu ngọc
Như thể giao hòa gió thổi cơn
Xương xẩu cành cây trải khẽ khàng
Tơ mành âm vận vết dầu loang
Dặt dìu theo bước chân thời khắc
Nhuốm giọt quan hà bay chứa chan
Say khướt niềm riêng một nẻo về
Cạn nguồn gạn lọc sắc pha lê
Cho trang thơ đẹp và trong suốt
Không gợn rong rêu nốt hẹn thề .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]