VÁCH ĐÁ VÔI - ĐAN MẠCH .
Vòng cung đá ôm tròn mầu xanh biển
Sóng lặng lờ vỗ ập tiếng xôn xao
Trong không gian như có sự thì thào
Của giai điệu trao cho và dấu ái
Quê hương ấy qua mấy lần nếm trải
Đã bao dung từng gót bước dặt dìu
Tầng đá vôi dầu dãi được bao nhiêu
Thì cũng bấy thời gian trao và nhận
Rừng lá trăm năm bám bu số phận
Trong nắng nhòa không thấy được cành cây
Gió ngàn ru từng âm khúc hây hây
Nhìn trở lại dặm ngàn xa diệu vợi
Mãi phiêu bồng trong vòng tay đón đợi
Bụi quan hà chừng không có ngày phai
Bậc đá phong rêu tràn ngập dấu hài
Luôn xao xác tiếng sóng ngàn vang vọng
Biển mầu xanh triều sóng sô dệt mộng
Cuối chân trời im vắng một mầu xanh
Trời nhạt lơ không có bóng mây thành
Một mảng chứa gấm hoa và trong vắt
Tiếng động lạ khẽ khàng vào khuya khoắc
Thổ ngữ dường mời gọi những bàn chân
Nghe như trong tiếng nức nở vọng ngân
Vào sóng biển kết trường thiên âm vận
Cuộc viễn hồ thăng hoa mùa hưng phấn
Giữa phương trời lộng gió tứ hoằng khai
Từng khổ riêng vạch nối để một bài
Đóng thành tập thơ tình ngoài thiên lý
Anh đan thanh còn em thì dung dị
Trải dài theo lối bước cũng chân phương
Sự trắng trong chắp cánh xóa bụi đường
Cùng thanh thản yên nhiên mà lãng mạn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]