ÁNH TRĂNG BÊN TRỜI VÔ TÍCH ...
Ánh trăng chưa xẻ làm đôi
Nên soi phong cảnh bồi hồi đây anh
Phố xưa Vô Tích mong manh
Như đường tơ nhỏ long lanh vào Kiều
Hiên thềm dạ lữ trăng chiều
Mình nhìn qua ấy tơ thiều cùng nhau
Khói sương loang phủ lạnh mầu
Cái mầu buổi ấy đồng thau bây giờ
Mái nhà xưa ngói hững hờ
Rêu phong mấy độ cuộc cờ phải không ?
Bên sườn núi lạnh hoang phong
Hẩm hiu giây phút tơ lòng Tân Thanh
Khẽ khàng đóng cửa buông mành
Ngậm ngùi tiếc buổi lá xanh bay ngàn
Ánh trăng trải nhẹ sợi loang
Màn đêm phiêu lữ chứa chan giọt buồn
Những ngày gót bước qua truông
Thời gian Vô Tích suối tuôn mấy dòng
Thơ mình lắc để mà đong
Hiên thềm buổi ấy dạ phòng lữ du
Giọt gieo giọt lạnh giọt mù
Tình thơ ghép vận Nguyễn Du gọi Kiều .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]