TÌNH YÊU CAO NGUYÊN ...
Nhóm ngôn ngữ được coi là điệp khúc
Của ngàn xưa lặp lại mãi không thôi
Dấu chân kia trùng khớp của vãn hồi
Chúng mình bước theo dấu hằn năm tháng
Hình ảnh ấy cũng nằm trong hàng vạn
Mà em anh thao thức những canh dài
Đỉnh lặng thầm ghi chép hết hôm mai
Là dòng chảy thơm vành môi hôn nụ
Sự tinh hoa không ngẫu nhiên hội tụ
Mà chắt chiu tần tảo của bao ngày
Dìu dặt lòng sợi tóc trắng tơ bay
Làm biện chứng cho tình thơ thắm đẫm
Dãy núi xa khói sương loang hoa gấm
Cắt hình hài bung vỡ phút mê ly
Chúng mình thầm dừng lại gót chân đi
Trong cạn kiệt buồng tim anh còn nhớ
Cây đơn điệu mà dáng hình duyên nợ
Đứng bên nhau son sắt của hôm nào
Chuyện chúng mình ngày ấy cứ lao xao
Thì thầm mãi như dòng trôi chảy xiết
Thềm cỏ xanh trong nắng râm da diết
Cảm hoài cho lần đặt gót đầu tiên
Giữa đỉnh cao không còn chút ưu phiền
Sự đồng hóa cái thang tầng dấu ái
Trời thoáng chút bụi hồng nhòa quan tái
Giữa thiên nhiên thổn thức nhụy hương tình
Em ấm lòng tái hiện lại trong anh
Một dòng chảy êm đềm vây hai đứa
Thơ ghép vận không còn là chọn lựa
Mà tuôn tràn qua giây phút giao thoa
Cả không gian bỗng chốc đã vỡ òa
Từ ngoại cảnh làm chúng mình hòa nhập .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]