MỘT CÕI TRỜI XA ...
Bây giờ mình đến nơi đây
Trải khăn lều chõng giải bày men hương
Bên tầng đá dựng tiêu tương
Bên bờ biển đẹp vô thường xa trông
Phút giây trang trải ấm nồng
Hai mầu sương nhuộm vun trồng trúc mai
Thông xanh rải rác miệt mài
Giọng ru theo gió cảm hoài của riêng
Tịnh không là cõi tĩnh thiền
Con đường vạch nối nét duyên dáng tròn
Nắng về bậc đá chon von
Trăm năm mà vẫn chưa mòn rêu phong
Sợi tơ dìu dặt vào lòng
Bài thơ mình viết anh đong bậc thềm
Nhớ chiều từ xứ lặng êm
Như bây giờ có cộng thêm biển trời
Mây làn mỏng kéo chơi vơi
Cõi xa đồng vọng những lời thiết tha
Bây giờ nhớ lại hôm qua
Nhầu khăn lều chõng nhạt nhòa ý thơ
Một bên núi dựng bên bờ
Đại dương lưu viễn giấc mơ tròn đầy
Gió reo tiếng vọng vào cây
Bài thơ ghép vận vòng tay hải hồ .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]