MẦU NẮNG XUÂN PHÂN ...
Lãng đãng xuân phân nắng ấm nồng
Bời bời giai điệu kết bên lòng
Miền xa đất nước xuân bờ cõi
Vẫn đọng trong tim nghĩa sắt đồng
Tầng bậc mây trời đứng với bay
Điểm tô giây phút vẻ mê say
Trời xanh nhạt sắc thêm kỳ ảo
Dòng chảy xuân phơi giữa cõi này
Ngọn núi cao kia quyện khói sương
Mây hôn đỉnh núi nắng vô thường
Giữa ngày rong ruổi qua thềm mộng
Dừng lại đây nghe nhịp rắc vương
Vương rắc tình thơ mỗi bước qua
Kết thêm dòng chuỗi nẻo yên ba
Miền cao hoang vắng đầy thi vị
Giọt mật buồng tim thấm mặn mà
Mái cỏ tranh quê đứng lặng thầm
Giậu rào đơn điệu tỏ thanh âm
Cái duyên cố lý chưa vơi nét
Chút nắng soi tim rộn cổ cầm
Còn sắc đào phơi lấm tấm hương
Vươn lên hơi ấm của tình trường
Khói là mang sắc mầu quan tái
Cây lá đơm xanh xuân viễn phương
Vầng đá tiêu sơ trải tháng ngày
Ngỡ ngàng trong nắng của hôm nay
Mầu thiên thu nhuộm nên cằn cỗi
Uẩn khuất dấu chân nhạt giải bày
Lòng lắng tư duy kết tứ thơ
Giữa xuân trong cõi nối đôi bờ
Không gian gởi gấm tình du lữ
Sỏi đá cũng cần như ước mơ .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]