HOÀNG HÔN LẶNG LẼ ...
Chạnh nhớ hoàng hôn trên biển Đỏ
Thành trì Davít sũng mầu sương
Em anh lưng tựa vào nhau để
Chiêm ngưỡng hoàng hôn buổi chọn đường
Cũng có vầng dương ở cuối trời
Mầu vàng mờ ảo rất xa khơi
Sa vào mặt nước trôi vân ảnh
Lặng lẽ dường không tiếng vọng lời
Còn cuộc hải hành phải thế không ?
Hai con thuyền ấy mãi xa trông
Đường tơ mặt nước thêu đan dệt
Giữa cõi thênh thang gió chập chồng
Hòn đất nhô lên hay đảo xa ?
Đen mầu đêm tối nhuộm tơ hoa
Tầm nhìn lặng bặt vào hư ảo
Như rót giữa tim giọt mặn mà
Trời cuối đường chân biển gặp mây
Huyền mơ giây phút cảm vơi đầy
Vòng tay mình ấm vần thơ ghép
Trước biển dưới trời của buổi nay
Bờ đất cây nghiêng thủy mặc tranh
Cắt đen nền sáng nhạt mầu xanh
Bầu trời mờ tỏ hình vân cẩu
Dù nhạt mà trông rất liễu mành
Không có đường voan phất gió chiều
Mà mình ngào ngạt sắc hương yêu
Vi chưng gót bước ngày du lữ
Đậm nét tình thơ cảnh mĩ miều .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]