HƯƠNG BƯỞI ...
Ta viết bài thơ nhìn qua dáng bưởi
Những ngày xuân rộn rã những cung từ
Sắc xanh ngần nõn bóng của vô tư
Mà dòng chảy thời gian thì vô kể
Thuở ngày xưa tầm văn chương ước lệ
Cứ âm thầm đan kết những đường tơ
Mái tóc tinh khôi óng mượt bấy giờ
Luôn thoang thoảng cái mùi thơm hoa bưởi
Đây trước mắt mầu xanh kia vẫy gọi
Bên đài hoa mầu trắng sữa vơi đầy
Nhụy xanh mềm réo rắc vị hương bay
Sự thức dậy trong tiềm tàng nỗi nhớ
Làng quê ta đã trở thành duyên nợ
Dưới trăng thềm đêm vắng gội hoa kia
Dòng tóc trôi qua gáo nước đầm đìa
Cứ rưng rức đặc thù hương thôn dã
Đan thanh thôi mà luôn luôn bung vỡ
Khẽ khàng theo âm tiết của dòng thơ
Mà luôn luôn như lấy được tay rờ
Hương vị ấy vô hình dung văn hiến
Ta viết đây ngày đầu xuân vương miện
Trao cho đài hoa ấy những tư duy
Giữ lại còn trên mỗi chặng đường đi
Cho đời sau có phút giây hoài niệm .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]