MẦU XANH NGAN NGÁT ...
Mầu xanh kiều mị kia ơi !
Nắng lên như thấy cái thời xa xưa
Vắt trong không vướng vây vưa
Điệp trùng như thể của vừa trên toang
Dòng sông hay suối diễm trang
Mầu xanh phỉ thúy băng ngàn từ xa
Mong manh một nhịp bắc qua
Nao nao như thể âm ba thơ Kiều
Gió trời lãng đãng hương yêu
Nắng hôn ngàn lá gót phiêu bồng vàng
Trải qua biết mấy chặng đàng
Đầu gành cuối bãi cơ man bổng trầm
Giờ nhìn mầu sắc nín câm
Mầu xanh cây lá nõn mầm độ xuân
Bên kia bờ đá rưng rưng
Nắng gieo từng giọt ngập ngừng thời gian
Lật qua dòng chảy những trang
Chỉ thêu nét đẹp vô vàn ý thơ
Lúc thầm lúc thật lúc mơ
Lúc đan tay ngón qua bờ sông xanh
Bây giờ nắng dệt tơ mành
Gió rong lượn sóng gập gành nổi trôi
Bên thềm cõi mộng xa xôi
Gọi lòng nhau để cùng trôi theo dòng
Mỗi ngày mỗi bước thong dong
An nhiên hồn hậu trắng trong vẫn là ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]