HỒN HẬU NIỀM VUI ...
Sụ hân hoan tưởng chừng là vay mượn
Không - trong âm thầm dòng chảy thiêng liêng
Phố Hội An giữa trầm mặc tịnh thiền
Chuyên chở hết cả khúc nôi văn hiến
Mái ngói phong rêu lằn trôi lưu viễn
Cả tinh cầu dường đã biết qua đây
Hơi lạnh mùa xuân theo gió hây hây
Đường ướt nước cài thêm lên phong nhụy
Bốn con mắt của dặm ngoài thiên lý
Mục kính dầy không lịm mất niềm vui
Nét đan thanh duyên dáng với nụ cười
Làm bung vỡ những đường cong hồn hậu
Hoa văn Rồng âm thầm mà tiết tấu
Sắc mầu xanh hải đảo một dư đồ
Mầu vàng kia thầm lặng dáng Âu Cơ
Mải miết chảy qua thềm hiên Hồng Lạc
Không bơ vơ giữa âm ba gành thác
Giữa cơ ngơi lưu giữ cuộc thăng trầm
Sáng đường ngôi huyền sử của ngàn năm
Môi rả rích tiếng cười trong ngọc vỡ
Ghi lại đây dòng thơ ngày hoa nở
Ánh hào quang mùa Nguyên Đán ngàn đời
Để tự lòng tiếp nhận một nguồn vui
Không vay mượn mà đương nhiên hòa cảm .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]