MẦU NẮNG VÀNG CHIỀU ...
Ánh nắng xa mềm như khúc hát
Ngày xưa của mẹ giọng à ơi !
Ca dao mòn mỏi câu khoan nhặt
Giờ ở tại đây điểm cuối trời
Mà thật lòng đây cảnh ngọt ngào
Như dường giọt mật của ai trao
Buổi chiều có lẽ hoàng hôn ấy
Hoàng hạc đã bay đến chốn nào ?
Không có hoàng lâu chỉ có cây
Đong đưa theo gió thổi hây hây
Bên thềm lữ trú buồng tim ấm
Giao cảm niềm riêng giữa cõi này
Đồi thấp vàng mơ hôn cỏ non
Chân mây sà thấp để vuông tròn
Dáng trời xanh nhạt cao và rộng
Lắng xuống nước thềm hoen sắt son
Em viết cùng anh thơ thủy chung
Chiều xa nhuộm lại gót lai trùng
Để nghe hồn mộng xưa bung vỡ
Ngời sáng mà anh nghe thấy không ?
Khúc hát kéo dài mùa dệt chỉ
Tình thơ vây vướng nhụy hương lòng
Phút giây hòa nhập hai tinh thể
Của buổi chiều qua trong rất trong .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]