THEO TIẾNG CÒI TẦU ... Vóc dáng quê hương đẹp tuyệt vời Trong tầu qua cửa dõi xa khơi Con tầu Thống Nhất theo năm tháng Đưa gót chân về đến khắp nơi Qua mấy dòng sông mấy nhịp cầu ? Đặc thù phong cảnh của nông sâu Bao nhiêu cái đẹp dường hư ảo Mà rất hồn nhiên cạn bể dâu Nước biển mầu xanh xanh bể Đông Núi cao chất ngất vững thành đồng Trường Sơn mãi mãi là thành lũy Gìn giữ lụa là cho núi sông Đồng lúa trải dài khắp mọi nơi Mầu vàng nặng hạt rộm phương trời Bên dòng sông nhỏ quanh co chảy Làng xóm cửa nhà mái ngói phơi Và mấy lưng đèo nghe gió rung Làn mây nõn trắng kéo muôn trùng Chao ơi ! cái đẹp sao kiều mị ? Chỉ một lần qua đã nhớ nhung Đồi cát khô cằn những bóng cây Xương rồng hoa nở nhuộm chiều mây Đàn cừu chậm rãi theo chân chủ Cái vẻ thanh nhàn nhưng đắm say Cũng đã đi qua những phố thành Rộn ràng bóng mát với cây xanh Nhà cao trong nắng mà man mác Vóc dáng non sông lắng liễu mành Tiếng rúc còi đi khắp nẻo đường Mầu xanh ngan ngát của quê hương Sài Gòn dòng chảy ra Hà Nội Dòng máu Việt Nam đỏ Lạc Hồng Ta viết bài thơ giữa chuyến tầu Nỗi niềm tha thiết gọi đằng sau Quê hương thắm đẹp qua khung cửa Giây phút ấm nồng giao cảm nhau . |
Thứ Ba, 6 tháng 8, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]