BÌNH MINH TRÊN CÔN ĐẢO ... Bình minh trở giấc vào ngày Thầm trao chìa khóa vòng tay lặng thầm Bóng mờ kinh điển hòa âm Cái mầu cam nhạt ấy trầm tư duy Núi vươn ra biển thầm thì Làn mây lãng bạt lối đi bụi hồ Lắng lòng vào nét son tô Vào theo tiếng gió phân phô cạn lời Vầng dương se lạnh đầy vơi Giọt vàng xuống nước tiếng rơi khẽ khàng Con thuyền rẽ lối băng sang Cắt lên dòng nước miên man tơ thiều Sóng ngàn vỗ cánh trĩ triêu Êm đềm tiếng vọng ít nhiều xa đưa Phong du mái tóc bay dừa Phút giây lắng đọng như vừa chợt nghe Gió là là lạnh se se Chùng không gian xuống lối về ngàn khơi Bên bờ vắng lặng chơi vơi Cỏ cây lau lách bên trời quạnh hiu Cạn nguồn dòng chảy bao nhiêu Thì trang tình sử đắp nhiều cồn thơ Bình minh là cõi bấy giờ Cứ dìu dặt chảy cập bờ thuyền xưa Chút hồn lay gió nhẹ đưa Gót chân thanh thoát dặm mùa thu qua Phút giây giao ngộ mặn mà Chỉ trong trùng ngộ gấm hoa cuộc cờ Nhặt từng những sợi tóc tơ Níu bình minh lại nối bờ sông Tương . |
Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]