SUỐI VÀNG , SUỐI BẠC ... Ta nhớ Dankia một chặng đàng Quanh co uốn éo vóc đài trang Của cô sơn nữ mầu hoa áo Thổ cẩm trăm năm ướp suối vàng Ở cạnh bên hồ một thảo sinh Nhỏ thôi mà cũng rất an bình Cái mầu xanh nõn loang mầu nắng Như thắp thêm lên ánh trúc quỳnh Và nước trong hồ không lắng trong Như vương nơi ấy những tơ lòng Từ ngày xưa đó còn đây mãi Những gót chân về rộn ruổi rong Nắng rọi từ mây rẽ quạt xuyên In lên rừng núi sắc ngoan hiền Vì ngây thơ quá mầu vàng ấy Của cái thơ mà cũng cái duyên Bờ nước nặng đầy một dáng quê Tháng năm hằn dấu bước chân về Bây giờ lắng đọng vào hư ảo Như rắc vào tim những đắm mê Viết dưới ngày mây vướng nắng vàng Cho hồn ấm lại giữa phong quang Ngày xưa góp lại vào trang giấy Cùng với hôm nay để ngỡ ngàng . |
Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]