NƠI THANH TỊNH ... Thấp thoáng người đi dáng bụi hồ Nắng thu nhè nhẹ rắc son tô Và vi vu gió rong thiên lý Phối cảnh nơi đây phút lữ đồ Cong vút những tầng mái ngói rêu Hoa văn ngôn ngữ của tơ thiều Dáng hình trầm mặc mà phong nhụy Rơi rụng vào đây sắc lệ kiều Những ánh hoa mầu của nhớ thương Cưu mang biết mấy những cung đường Vỡ òa theo sắc hoa mầu ấy Trong gió thầm đưa rón rén hương Mũi nhọn ngọn cây cao vút lên Mầu xanh gió bụi dựng cung nền Lung lay trong gió phơi trong nắng Như vọng âm ba xóa bậc thềm Bệ trống thanh thu chở mấy pho ? Dường đang thức tỉnh những con đò Giã từ cõi tục theo bờ Giác Từng nhịp đại từ ru nhỏ to Dòng chữ phiên âm của cạn nguồn Mấy thiên đại nhã thác dòng tuôn Mỗi ai hựu tấn ngày du lữ Là gột rửa đi mấy lớp tuồng Giao cảm không gian bản sắc Thiền Giữa ngày thu đổ nắng yên nguyên Gót chân rả rích men bờ Giác Như nhẹ trong lòng một kiếp duyên Ta viết tình thơ giữa ấm nồng Ngọt ngào trong gió vị thiền không Mái sương đã nặng bao bờ sắc ? Mà đẹp hương yêu ở cuối lòng . |
Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]