SỰ TRỞ MÌNH THẦN KỲ ... Hồi tưởng lại cái thời xưa - ngày ấy ... Ghe thuyền từ sông nước đổ về đây Gạo thóc trong khoang chất chứa ngập đầy Mang âm hưởng sự giao thoa cuộc sống Làm bát nháo trong xô bồ sôi động Nước đen ngòm mầu ô nhiễm nguyên căn Sự sống chồng xếp lên những nếp nhăn Vô tổ chức và cũng vô trật tự Từ lúc mở rộng - tư duy căn cứ Trông dòng kênh dòng nước chảy lặng lờ Đường hai chiều xe cộ cặp hai bờ Sự dàn trải đang hanh thông xã hội Chiều buông xuống ánh đèn đường mở lối Chiếu xuống dòng những ánh sáng lưu ly Khách nhàn du tản mạn gót chân đi Phút thanh thản bên bờ kênh hiện đại Để nhìn mây trên bầu trời hoang dại Sắc mầu hồng huyền hoặc mẫu không gian Nghe gió đưa những âm khúc khẽ khàng Cùng dòng nhạc tiêu thiều cho thực tại Dòng nước không trôi dường đang đứng lại Cho bức tranh phiên bản sự vô hình Từ trên cao chùng xuống lặn dòng xanh Hội ngộ nhau sự bình an trong sáng Chỉ nhìn thôi cả phố thành nhàn tản Vào hoàng hôn khép lại những xô bồ Phút giây này là những nét son tô Đang thị hiện cuộc an sinh phát đạt Dòng thơ này để ngày mai phổ nhạc Cho ngôn từ trong suốt dáng pha lê Thành phố đang mong vạn bước chân về Cùng xây dựng để mỗi ngày thêm đẹp . |
Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]