CHIỀU TRÊN SÔNG HƯƠNG ... Mặt nước phẳng thêu đan hơi sóng gợn Làm lung linh phiên bản cảnh thiên nhiên Sông Hương ơi ! có lẽ sự bình yên Đang dồn lại giữa buổi chiều hạ muộn Sương khói cũng theo thời gian buông xuống Làm nhạt nhòa cây cỏ lẫn núi non Ánh thiều quang chỉ còn sót mầu son Là tơ sợi để quê hương rất Huế Một bóng sáng cắt ngang qua quần thể Cái mầu vàng sũng ướt nét liêu trai Con đò sang sông - còn đó - miệt mài Mang vóc dáng của điệu hò mái đẩy Và mái nhì êm đềm mà không thấy Chỉ hòa âm trong lượn gió rung cây Ngả vào lòng với tâm sự mê say Cho nét bút đài trang vào quỹ đạo Phượng hoang vu đã cởi đi nếp áo Mầu mộng mơ buổi làm đỏ sân trường Sà mình vào dòng chảy nước sông Hương Văn học sử vẫn là sông huyền thoại Chút âm u bên kia như biết nói Dáng cây thầm giềng mối của làng quê Êm đềm làm sao dìu dặt đi về Của gót bước từ nhiều miền Châu lục Buổi hoàng hôn thắp ngọn đèn hoa Chúc Trên đỉnh trời mầu ngọc rạng lưu ly Huế trăm năm ngào ngạt vị phương chi Cứ lãng đãng vào thềm bao ngọn bút . |
Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]