BÀU TRẮNG - PHAN THIẾT . Phan Thiết ơi ! bây giờ ta trở lại Gót chân xưa chừng đã xóa thăng trầm Hôm nay về thức dậy cuộc hòa âm Từ cái buổi tình thơ cầu bắc nhịp Vùng cát trắng hằn lên và nối tiếp Những gót chân du lữ buổi sang mùa Nắng vàng thu hạt cát chảy nô đùa Thành đường nét lõm lồi mà phong nhụy Khách lữ hành dường ngoài xa thiên lý Trong tầm nhìn như những dáng phù du Liễu vươn lên hình tháp nhọn phong thu Cắt nước , cát phân ngôi hai bờ mộng Nước xanh mầu lăn tăn theo chiều động Giữa dòng trôi một trang bị thủy hành Có hai người trong vóc dáng phong thanh Kéo lượn sóng một đường lùi lối hậu Sen cuối mùa hanh hao và xương xẩu Trong nắng mai đang xao xác ngậm ngùi Ở bên kia lơ đãng một mầu trời Xanh man mác của mầu thu thuở ấy Trong vô cùng cõi lòng dường chợt thấy Nét thiên kiều đang dàn trải không gian Giữa nắng thu đan dệt sợi tơ vàng Làm bừng sáng cái chân dung mơ mộng Bỏ qua đi những tân toan cuộc sống Để vỗ bờ từng giây phút tóc tơ Ấm vòng tay từ mơ ước bấy giờ Đang thị hiện trong lòng ngày rong ruổi ... |
Thứ Tư, 7 tháng 8, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]