RỪNG NÚI ... Một dáng cây đứng bên dòng suối cạn Giữa thiên nhiên trầm lắng góp hai bờ Giữa một ngày không nắng dệt thềm thơ Thành hoa gấm cho quê miền thanh tú Gót bước xa xôi êm đềm giọt lữ Gởi vào dòng nước trắng giọt trên cao Rất nhỏ mà thì chỉ vọng rì rào Mà một thuở gọi tiếng reo của suối Trải một thời mềm gót chân rong ruổi Nhìn chênh vênh những bậc đá phơi mình Nửa dưới dòng nửa trên cạn vô minh Mặc gót bước mặc chiều phong xô đẩy Cây cứ vươn lên mầu xanh run rẩy Theo từng cơn gió thổi buổi giao mùa Chút mầu trời đục trắng chỉ phân bua Cho giây phút mây về từ cuối bể Tiếng lá khô rơi âm thầm - ước lệ Cho vòng xoay tròn trĩnh của hành tinh Và cũng cho nồng ấm một lộ trình Có tiếng gọi bờ môi hẹn hò từ ấy Đã ngụp lặn mọi chiều dài nương rẫy Và ruổi rong trên khắp nẻo sông hồ Mà bây giờ mầu sắc của hong khô Đang trở thức cho một mùa hạ cuối . |
Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]