MÂY VƯƠNG ĐỈNH NÚI ... Qua mùa hạ cỏ còn khô vàng úa Ôm sườn đồi văn vẻ một phong quang Buổi sớm mai mây trắng vẫn còn loang Thêm diện mạo cho quê hương êm ả Đường quanh co trắng phơi mầu sỏi đá Đang im lìm bao phủ một không gian Cây đứng hanh hao mầu sắc nghèo nàn Như đã trải qua cái mầu nắng nóng Mái ngói đỏ trong lùm cây lay động Đợt gió về mang âm hưởng đầu thu Cuộc sống chon von nắng gió bụi mù Như đặc quánh mầu không gian oi bức Một buổi nhìn mây mặt trời chưa thức Vẫn thấy âm thầm nét dáng của thơ Vẫn nghe trong ấy đã vẹn đôi bờ Và tầng bậc dưới tầm nhìn đôi mắt Sự im lặng kéo dài thêm dìu dặt Cho khung trời đứng lại để ru tơ Trước sự bao la trầm mặc hững hờ Hương nhụy quê hương mặn nồng lãng đãng . |
Thứ Năm, 15 tháng 8, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Một không gian tĩnh lặng đến lạ thường
Trả lờiXóaMột nét trầm mặc của quê hương
Lẽ nào không có tiếng gà gáy
Hay tiếng ru lòng của người thương?