CÒN NHẠT MỜ SƯƠNG ... Làn sương còn ảo mờ vây sườn núi Và giọt sương trên lá sậy mơ hồ Góc thiên nhiên diễm ảo nét son tô Gom quê mẹ vào tiềm năng du lịch Suối nước chảy cứ ầm ào rả rích Trắng dòng loang như con sóng bạc đầu Giữa không gian phút nhả ngọc phun châu Để mặn ngọt tình thơ ngày du lữ Bạc mầu áo nặng bụi đường viễn xứ Để nhịp cầu trao gởi giữa thiên nhiên Bên dòng trôi mầu nước núi dịu hiền Và chân chất không dấu hằn bùn bẩn Đá tự nhiên từng hòn yên thân phận Trải phong trần mang dáng dấp cổ sơ Cứ đan thanh hồn hậu đứng bên bờ Như hoang dại như lạc loài thế tục Rừng thiêng ơi ! mầu phong rêu ẩn khuất Mãi phong hồ cho mầu đá ngàn đời Lắng con tim vào cùng tận chơi vơi Nghe tiếng gọi từ cạn nguồn hoa gấm Trời rụng xuống mầu mây pha sắc xám Là băng từ tình khúc cuối đường chim Đã bao năm theo dòng chảy đi tìm Giờ toại nguyện bên thềm ru âm vận . |
Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]