Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014
ĐỨNG TRÊN CẦU NGÓI THANH TOÀN ...
Dòng sông nhỏ đi vào văn học sử
Cái dòng trôi dìu dặt những hương yêu
Ta đến đây ngày ấy giữa buổi chiều
Sự tĩnh lặng đất Cố đô trầm mặc
Chiếc cầu gỗ nằm theo chiều Nam Bắc
Tính thời gian hai thế kỷ qua hơn
Vẫn còn đây sự nhòa nhạt mầu sơn
Mà vẫn đứng để thế gian hoài cổ
Hai bên bờ mầu cỏ xanh châu thổ
Mép ta luy giữ dòng nước đi hoang
Thoáng nghe qua cụm từ ấy Thanh Toàn
Ta bỗng thấy một chút gì yên ổn
Dù giữa chiều bóng lữ du bề bộn
Mà không gian chừng lắng đọng tư duy
Nón bài thơ tầng bậc ấy từ khi
Ghép thành dạng con Rồng bay thi sử
Bóng tầm vông ở quê hương viễn xứ
Đang ru rong trong gió để khơi nguồn
Gió qua cầu những lượn mát gành truông
Đã thao thức biết bao là ký ức
Nước trầm lắng những dòng trôi rưng rức
Phiên bản vào trong ấy những gì đang
Gấm hoa cho điệp khúc một cung đàn
Về với Huế để lãng du hồn mộng ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]