Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014
NẮNG MIỀN VIỄN XỨ ...
Nắng chói chang mà rất sắc hương
Lặng yên âm vận của vô thường
Mà nghe rộn rã bao ngôn ngữ
Giữa một khung trời mây viễn phương
Sợi tóc dừa xanh rất mượt mềm
Vươn ra lay động dáng êm êm
Làm cho mầu nắng như xanh lại
Dưới sắc trời xanh xóa bậc thềm
Một dáng cò bay trắng dặm ngàn
Cắt nền mây trắng giữa quan san
Hành trình gởi gắm vào tơ nắng
Lay động tâm tình khúc nhạc loan
Hòn đá phong rêu của mấy thời
Im lìm trong nắng chứa đầy vơi
Sóng ngàn mải miết hôn vào đá
Hiện tượng sắt son chẳng có lời
Mé núi gie ra xanh sắc cây
Ngàn năm cô đọng nỗi buồn vây
Vẫn phơi cái dáng xưa xa ấy
Làm đẹp thêm cho biển đảo này
Mầu nước xanh lơ chút lặng thầm
Thẹn thùng cái đẹp gọi hồi âm
Ở trong giây phút êm đềm ấy
Như khúc đàn ai rộn bổng trầm
Tìm tứ thơ cho chút trữ tình
Hai bờ cận viễn giữa tồn sinh
Và trong cái nắng hôn mầu biển
Trĩu nặng tình thơ cuộc lữ trình .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]