Thứ Năm, 8 tháng 5, 2014
CHIỀU VỀ ...
Chiều bảng lảng như dòng tơ sùi sụt
Thả hồn vào ngôn ngữ diễm tình thơ
Cuộc viễn du không đo đếm bến bờ
Mãi khoan nhặt song hành đầy mật ngọt
Dòng sông chảy cái dòng trôi thề thốt
Từ cội nguồn mang âm hưởng cao nguyên
Cứ trong veo như mầu sắc hương duyên
Không gợn bụi rác rều mờ dặm liễu
Đồi kéo dài âm thầm và tằng tịu
Mỗi bước đi là nhạc khúc la trường
Những chiếc xuồng rẽ nước đến gành Tương
Giờ gác mái khẽ khàng theo tiếng ốc
Ánh nắng nhạt mùa hạ làm khô khốc
Mà tơ mềm đang rắc giọt tả huy
Ánh mây chiều làm rả rích lối đi
Cái hương vị ngọt ngào vòng tay ấm
Mặt nước gợn những hình hài sâu thẳm
Sự nhàn du phiên bản lại câu thề
Đan thanh thôi một nét dáng hương quê
Mà rưng rức xiết bao là phong nhụy
Diễm tình thơ mang chiều dài kiều mị
Nốt nhạc thầm trau chuốt dáng thiên tiên
Trải qua bao quan ải gấm hoa miền
Vẫn trong sáng không bụi nhòa vân ảnh .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]