Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014
RỪNG CÚC PHƯƠNG ...
Nắng rọi qua cây ngát Cúc Phương
Mầu xanh nõn sáng một cung đường
Lối mòn dẫn đến nguyên sinh quyển
Cứ thoảng từng hồi nhụy vị hương
Thảm thực vật ru ngọn gió rong
Không gian dừng lại sắc thanh trong
Dường như buồng phổi no thanh khiết
Hít thở biết bao nỗi mặn lòng
Nghe tiếng chim ca với hót vang
Loang đi trong gió tựa cung đàn
Làm cho cây lá xanh run rẩy
Tạo lại khu rừng bao chứa chan
Có những sắc hoa không có tên
Đó là hoa dại vẫn vươn lên
Từ mầu hồng tím và vàng đỏ
Bên lối đi qua sáng bậc thềm
Chỉ thấy trên cao mấy mảng trời
Chút mầu nhung nhớ rất xa khơi
Thường le lói nắng , tia nho nhỏ
Cứ vẫn long lanh quyến rũ người
Rộn rã gót chân ở mọi miền
Như là dòng chảy của nhân duyên
Mà rưng rức mãi vào xanh nõn
Rừng Cúc Phương đưa một ước nguyền .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]