Thứ Hai, 19 tháng 5, 2014
NẮNG RỌI QUA SONG ...
Nắng đổ qua song giọt nắng buồn
Trên nền gạch của thuở xưa khuôn
Thoáng giây phút lặng im hoài cổ
Và nhớ ngày nao phút cạn nguồn
Có lẽ là thu giọt sắc trời
Lá bay mầu đỏ lạc chơi vơi
Cành cây văn vẻ mang hình bóng
Nét thủy mặc vang ở một thời
Ai đứng bên song của một chiều
Nắng về hiu hắt sắc cô liêu
Đến nay có lẽ chưa phai nhạt
Ngày ấy mùa thu vẳng tín điều
Dáng gạch song ngoài lặng lẽ phơi
Trầm tư trong ấy tiếng chân người
Trải bao dâu bể hoen mầu nhớ
Mầu nhớ từ khi đã nghẹn lời
Ngoài ấy nắng thu viếng mặt hồ
Gió về hong nhẹ sóng lô nhô
Bên song cũng nắng bay theo gió
Từng sợi vàng rơi để điểm tô
Tô điểm cho trời rộn sắc thu
Và cho nỗi nhớ mãi hoang vu
Vào trong vô thức soi tiềm thức
Cái buổi ngày xưa ngát nhụy cù
Lẳng lặng cổ xưa đọng bậc thềm
Nắng soi chút nhạt sắc pha êm
Có trong hơi gió hồ đưa nước
Theo nắng qua song dải lụa mềm
Và nhớ nhung sao gởi lại đây
Tình thơ rưng rức để vơi đầy
Một ngày có lẽ không quên được
Đã cạn nỗi niềm trong đắm say .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]