Chủ Nhật, 11 tháng 5, 2014
PHONG CẢNH HỮU TÌNH ...
Đến nơi đây để nghe hồn rạo rực
Một không gian chỉ gót bước độc thân
Sự lặng yên như định vị cung tần
Để kết nối khúc giao tình lặng lẽ
Mầu rêu phong dễ chừng là quạnh quẽ
Nét thiên niên cất giữ một công trình
Đã đi qua bao biến cố hư vinh
Vẫn sừng sững để đi vào huyền thoại
Bờ đất cỏ non gần như biết nói
Ở bên thềm con nước của trăm năm
Bóng tháp trầm tư vào đáy ướt đầm
Để kiều mị thêm không gian riêng biệt
Ngọn núi bên kia u trầm da diết
Chút hơi sương loáng thoáng nối câu thề
Dưới trời xanh réo rắc vị hương mê
Từ cái thuở chuyển giao thềm lục địa
Cây ru bóng để thời gian thấm thía
Dòng nước trôi tiếng quậy của dầm bơi
Khung trời riêng lắng đọng giữa chơi vơi
Mà rộn rã những âm từ mời gọi
Những gót chân đủ mọi mầu nhân loại
Phần nhỏ thôi cũng tròn trĩnh cung vòng
Thời khắc này như giây phút gạn trong
Của phong cảnh bây giờ mà hoài cổ .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]